(TGĐA) – Trong không khí điện ảnh Việt Nam đang sục sôi với nhiều dự án mới, Nữ sĩ còn đó hiện lên như một nhánh sáng dịu dàng, gợi nhớ ký ức về những người đã sống, yêu và hy sinh cho lý tưởng. Phim không kể lại theo cách khô khan, nhưng đi vào lòng người bằng cảm xúc – cảm tác từ tinh thần của nữ anh hùng Võ Thị Sáu, nhưng đặt trong một thế giới mang tính ẩn dụ, đầy thi vị.




Nụ cười của người con gái đứng giữa lịch sử và hiện tại
Sáu trong Nữ sĩ còn đó không phải là một biểu tượng, mà là một con người. Một cô gái trẻ – vẫn biết đùa nghịch, vẫn yêu mẹ, vẫn sợ hãi – nhưng vẫn chọn đối mặt với cái chết bằng sự hiên ngang.
Kim Trinh – với vai diễn Sáu đã làm được điều tưởng như khó nhất: giữ được sự mong manh và mạnh mẽ trong cùng một ánh mắt. Chính ánh mắt đó – không nhắm lại trước họng súng, là khoảnh khắc đắt giá nhất của phim.
Đạo diễn An An cùng ekip đã chọn một lối kể chuyện ít lời, nhưng đầy hình ảnh. Mỗi khuôn hình như được vẽ bằng cảm xúc. Và có lẽ, đó chính là lý do khiến bộ phim được yêu thích: vì nó chân thật.
Giữa một thế giới bận rộn, Nữ sĩ còn đó là lời nhắc nhẹ: hãy dừng lại, nhìn sâu vào quá khứ, và biết ơn. Không phải ai cũng sẵn sàng hy sinh. Và càng ít người dám mỉm cười khi đối mặt với súng đạn.
Đạo diễn An An cùng đội ngũ trẻ tuổi như Kim Trinh (vai Sáu) đã đặt cả trái tim vào từng cảnh quay. Đạo diễn luôn theo sát các diễn viên để chia sẻ quan điểm về nhân vật.
Dù được thực hiện với kinh phí hạn chế, bộ phim vẫn gây ấn tượng nhờ chất điện ảnh, nhịp kể chậm rãi, ánh sáng có chiều sâu và đặc biệt là phần diễn xuất cảm xúc. Cảnh Sáu đứng giữa cánh đồng, bị trói vào cột, ánh mắt nhìn thẳng vào cái chết mà không run rẩy – là một trong những hình ảnh đọng lại lâu nhất trong tâm trí người xem.
Theo báo: thegioidienanh.vn